Tình yêu có thể bắt đầu từ khi chúng ta còn là những cô cậu 17 tuổi vô lo vô nghĩ, chút rung động đầu đời không biết phải định hình làm sao, đôi khi lại chính là hạt giống được nảy mần sau này, ai mà biết được.
Những điều nhỏ xíu nhưng dễ thương trao nhau luôn là kỷ niệm đẹp nhất.
Dành mọi thời gian để ở bên một người, đôi khi chỉ là ngồi cạnh và nhìn nhau lâu thật lâu cũng thấy ấm áp.
Nằm gọn trong vòng tay cậu ấy, và mơ về một tương lai có cả hai đứa mình.
Chân tay đầy đủ bỗng trở nên thừa thãi, vì khi gặp đúng người là lúc bạn chẳng buồn lớn lên.
Cậu ấy luôn rạng rỡ như ánh mặt trời khi dành thời gian nấu những món bạn thích trong bếp, còn bạn chẳng giúp gì được cho cậu ấy ngoài việc làm vướng chân tay.
Chia nhau món snack yêu thích, dành thời gian hai ngày cuối tuần để ở nhà, cùng nhau xem một bộ phim kinh điển.
Chẳng cần đi đâu xa xôi, chỉ cần bên nhau thì chân trời nào cũng là hạnh phúc.
Ngay cả sự điên rồ, trẻ con cũng trở nên thật dễ thương trong mắt người còn lại.